Hơn 3 năm dài trôi qua, bé Đinh Duy Khoa (sinh năm 2010, xóm Gò Dỗ ở xã miền núi huyện Sơn Hà – Quảng Ngãi) phải sống trong sự đau đơn về thể xác vì ông trời không cho em lành lặn như các bạn khác – em sinh ra không có hậu môn. Mỗi khi đi vệ sinh em phải qua một cái túi bóng trên bụng và cha mẹ phải vệ sinh cho em hằng ngày. Chị Thủy, mẹ em, không nuốt được những giọt nước mắt ngậm ngùi kể: “Ngày Khoa đứa con trai đầu lòng sinh ra vợ chồng em vui mừng lắm. Nhưng có ngờ đâu , vợ chồng như chết đi khi nghe bác sĩ báo tin buồn cu Khoa không có hậu môn”.
Bác sĩ trao đổi: “Để phẩu thuật thành công cho bé không phải chuyện dễ dàng gì, phải qua nhiều lần phẩu thuật và có nguy cơ bị trở lại, gia đình phải chuẩn bị tâm lý, tiền bạc…”. Nghe như thế anh Đinh Văn Sanh – cha em Khoa buồn lắm, không biết làm sao đây phải làm gì để con trai bớt khổ.
Bố của Khoa xót xa kể cho chúng tôi bệnh tình của em
Chú Ứng cán bộ xã chia sẻ thêm: “Chỉ tính riêng số tiền vợ chồng chú ấy đi vay hội phụ nữ và mượn đã hơn 30 triệu và sắp đến kỳ phải trả. Trong khi đó số tiền đi tái khám, phẫu thuật cuối tháng 10 này lại chưa biết tính sao đây”.
Cả gia đình Khoa sống trong một căn nhà tạm bợ. Do mới tách hộ hộ nên đất đai nhà không có bao nhiêu, chủ yếu đi làm keo thuê đủ sống qua ngày, có dư dả gì đâu để có thể lo được khoản tiền lớn đã vay và tiếp tục chữa trị cho con. Chính quyền mới xét gia đình vào hộ nghèo, nhưng hỗ trợ cũng chưa thấm gì so với hoàn cảnh. Chị Thủy buồn rười rượi nói với chúng rôi: “Riêng tiền bì, bông hấp, dụng cụ vệ sinh cho cháu đã hết 250.000đ mỗi tháng rồi. Hiện tại đã nộp cho bệnh viện Huế 3 triệu mà còn chưa kể tiền ăn ở đi lại”.
Mẹ Khoa bé em trước căn nhà vách nứa của gia đình
Cha mẹ em cũng đang nhờ chính quyền làm thủ tục khuyết tật cho bé để hy vọng được hưởng chế độ theo quy định của Nhà nước. Nhưng đến giờ gia đình vẫn chưa thấy có sự phản hồi gì của chính quyền. Nhìn cu Khoa thấy tôi thấy xót xa quá, gia đình hiền lành này có tội tình gì, Khoa có tội tình gì mà ông trời lại nỡ giáng oan nghiệt xuống đầu em và gia đình họ.
Mong muốn được chia sẻ một chút với Khoa, chúng tôi đã trích quỹ VKAN tại Quảng Ngãi do anh chị em tại đây tự đóng góp để tặng em và gia đình một số sữa, quần áo và đồ chơi. Rời nhà Khoa và lòng tôi cứ trĩu nặng ưu tư. Làm sao để Khoa bớt khổ đây? Hy vọng những tấm lòng vàng của quý vị và các bạn sẽ chung tay giúp đỡ gia đình em vượt qua cơn hoạn nạn này. “Cứu một người còn hơn xây bảy tháp chùa”, rất mong nhận được sự hỗ trợ của bạn bè gần xa!
Trịnh Công Vũ
Quảng Ngãi, tháng 10/2013
*********************
Chi tiết quà tang trao cho Khoa và gia đình:
Xe đồ chơi: 69.500đ
Áo thun trẻ em 71.900đ
Quần dài trẻ em: 150.200đ
Áo len: 100.000đ
Sữa DutchLady 123: 299.000đ
SPDD Dielac Alpha x 2 hộp: 165.800đ
Sữa TTT Truemilk: 35.000đ
Tổng cộng: 891.400đ.
Thân gửi gia đình VKAN,
Hôm nay 13-11-2013, Vũ lại điện thoại cho a Sanh (0982231610) người đồng bào Hơ rê – ba của Khoa … hiện tại hai vợ chồng và cu Khoa đang ở bệnh viện Huế, ra Huế được 20 ngày rồi… bác sỹ đang giải phẩu nống hậu môn cho Khoa lần thứ 3. Cứ mổi lần giải phẩu – nống, anh sanh phải nộp 3tr đồng.
Lần phẩu thuật trước a Sanh nộp 3tr nhung chỉ được thanh toán lại 900.000 bảo hiểm không thanh toán cái gì đó anh ấy cũng không rỏ
Đợt phẩu thuật trước chi phi đi lại ăn ở hết 17tr
Đợt này hai vợ chồng mổi ngày trung bình tiền ăn ở chi phí khoản 300, chưa tính tiền tàu xe
Đang đợi bác sy phẩu thuật lai chưa biết cụ thể đến bao giờ – vẩn đang đợi “nống hạu môn”…
Mong cả nhà “giang rộng vòng tay nhân ái”!
Cảm ơn rất nhiều!
Công Vũ